Mùa đổ nhớ lá rụng đầy lối vắng
Thu nơi em mưa nhẹ rơi thầm lặng
Như dạo lên bản tình khúc thật buồn
Giờ nơi anh màn đêm đã nhẹ buông
Thu có trắng hanh hao trong nỗi nhớ
Ánh trăng thu đêm nay mờ hay tỏ
Gió mùa thu có dỗ giấc nồng nàn
Có lau đi dòng lệ ứa chứa chan
Của mong nhớ theo người vào giấc mộng
Đại dương xa đêm bình yên hay động?
Sóng có êm hay lắc mạnh thân tàu?
Ngủ đi anh, cho mộng đẹp đến mau
Cho yêu thương lại về bên gối mộng
Cho mùa thu nồng nàn không vắng trống...
Đợi mùa xuân ngan ngát những hương yêu
Ngủ đi anh cho thương nhớ thật nhiều
Xoa dịu hết những nỗi buồn, mệt nhọc
Mùa yêu thương đang về trên môi mắt
Nghe mênh mang bản Sonata nồng nàn
VT
Em gái hởi..lời thơ sao vương vấn..!
Đưa anh về chiếc bóng cũ thời gian,
Gieo trong anh những khắc khoải bàng hoàng..!
Tim anh chợt đi hoang, em có biết..?!
Ngày xưa đó, cõi lòng anh tha thiết,
Bước vào đời, vội vả tỏ lời yêu..!
Cho thật nhiều và nhận cũng bấy nhiêu
Đời thật đẹp khi tim yêu cùng nhịp..!!
Nhưng đinh mệnh an bài ai đâu biết
Xa người xưa, nghe luyến tiếc vô vàn
Đôi tâm hồn từng mảnh nhỏ vỡ tan
Anh gom góp dấu vào trang ký ức..!
Bóng thời gian xóa nhòa niềm thổn thức
Anh trở về với thực tại thênh thang
Những mối tình nho nhỏ thật nhẹ nhàng
Anh tìm lại mảng linh hồn đã mất..!!
Chợt một buổi chiều buồn mưa lất phất
Đọc thơ ai, tim bổng đập không đều..!
Có phải chăng là cảm xúc rong rêu
Hay anh đã yêu rồi thơ em viết..?!
LAD
Em yêu mùa lá thu rơi
Yêu chiều phố biển mắt ai nồng nàn
Em yêu cả những mùa vàng
Thu về lá đổ nhớ tràn mênh mang
Yêu chiều nắng đổ hồn hoang
Mơ màng biển vắng lang thang nhớ người
Nắng vàng trên biển chiều rơi
Hoàng hôn biển hát những lời yêu thương
Em yêu cả những con đường
Nơi người yêu dấu hay đường đi qua
Yêu sao phố núi chiều tà
Thả trên dốc nhớ non mờ phù vân
Em yêu cả ánh trăng gần
Nửa soi chung, nửa để phần anh xa
Yêu bản họa khúc Sanata
Yêu bàn tay ấm người đà đỡ em
Yêu giọt thu rớt bên thềm
Những đêm đổ nhớ, những đêm trắng dài
Yêu cả ánh mắt của ai
Động viên khích lệ "em này cố lên"
Yêu vần thơ dệt êm đềm
Ru em vào mộng nhẹ mềm khổ đau
Yêu thương cả giọt mưa mau
Về trên phố biển phủ màu nhớ anh
Em yêu cả phút chòng chành
Vắng anh, khắc khoải, trời hanh hao buồn
Yêu cả mảnh đất quê hương
Yêu dòng sữa mẹ nuôi em thành người
Em yêu nhiều lắm anh ơi
Trái tim đa cảm, khát lời yêu thương
Làm sao kể hết người thương?
Những người yêu dấu trên đường đời em...????
VT
Lời thơ em, ôi sao nghe rất nhẹ
Và mỗi từ như nhịp khẻ con tim
Như giòng sông nước cuộn chảy êm đềm
Và tha thiết với bao lời tình tự..!
Này em hỡi, dòng thơ em tâm sự
Làm ưu tư xao động trái tim này
Biêt nói gì..khi hồn lững lờ bay
Và ngơ ngẩn tận phương trời xa lạ..!!
Mới quen nhau, hình như - anh cũng đã
Biết thế nào là dạ nhớ nhung luôn
Nói cười vui nhưng cũng chớm u buồn
Cùng bở ngở, trong tâm hoài thấp thỏm..!
Anh tự hỏi, yêu dòng thơ thắm đượm
Dệt từ vần ấp ủ dưới trăng sao
Quyện trong mây theo gió thoảng thì thào
Là yêu cả một tâm hồn lãng mạn..?
Mỗi bình minh khi mặt trời vừa rạn
Anh đứng nhìn những giọt đọng sương mai
Hạt trong xanh trên nhánh nhỏ trang đài
Long lanh chiếu, như tình ai nhắn gởi..!!
LAD
Anh yêu duy nhất một mình em
Yêu cả đôi môi chất ngọt mềm
Yêu luôn những giọt buồn thương ấy
Làm ướt mi em, thức trắng đêm..!
Anh yêu hơi ấm của làn da
Tựa gấm nhung êm trắng ngọc ngà
Yêu luôn hương thoảng còn vương vấn
Dù chút hương bay vẫn đậm đà..!!
Anh yêu màu nắng của em mơ
Chiếu mắt nhung đen dáng ngẩn ngơ
Yêu luôn tia nắng mềm thương ấy
Trang điểm cho em dáng tiểu thơ..!
Anh yêu gió thổi tóc em bay
Mỗi sợi tơ vương đến vạn ngày
Yêu luôn gió thoảng ngày thương nhớ
Còn vướng đôi vai nhỏ nhỏ gầy..!!