Tôi vẫn sống ...tuy bị đời bạc đãi
Không than van không ngu dại suy tôn
Dù tình đời là bạo chúa điên cuồng
Tim tôi vẫn chan hoà dòng nhiệt huyết .
Tôi vẫn sống ...dù tình người thất tiết
Vẫn ung dung như tai điếc mắt mù
Miệng đã câm chỉ cảm nhận thực hư
Qua nhịp đập từ trái tim chân thật.
Tôi vẫn sống ...theo tháng năm ẩn dật
Tự giam mình trong mật thất lãng duyên
Ôi hưong trầm quyện với khói rừng thiêng
Không lưu dấu dù vị thiền bàng bạc .
Tôi vẫn sống ...bơ vơ như trẻ lạc
Mắt nhìn quanh ngơ ngác tìm người thân
Trái tim côi gào thét biết bao lần
Chỉ nghe được thinh âm mình vọng lại .
Tôi vẫn sống ...như 1 loài cỏ dại
Bị lãng quên dù nhân loại quanh tôi
Bốn mùa sang vẫn tha thiết tình người
Cùng vạn vật chia đôi vầng nhật nguyệt
Tôi vẫn sống âm thầm không hối tiếc
Chuyện trần gian ...xin trả lại trần gian
Nếu tình yêu là trái cấm địa đàng ...
Gã gác gian anh là chàng trộm đạo !
Tôi vẫn sống ...gã quê mùa khờ khạo !
Tin tình yêu do tạo hoá an bày
Nàng ra đi dứt áo vẫn chưa hay
Lòng vẫn nghĩ không may ... vì định mệnh .
Tôi vẫn sống ...dù tim mang trọng bệnh
Vần tiêu hoang từng hơi thở sắp tàn
Cố viết đôi dòng thơ nhạt điếu tang ...
Cho nhân loại những ai đang thù hận .
***
Không có em trong ngày ba-mươi-tết ,
Phố phường thôi nhộn nhịp có ai hay..!!!
Nhưng hàng cây mờ trong gió bụi bay ,
Như thấp thoáng dáng gầy thân thục nữ .
Vài hàng hoa bày từ hôm chưa Tết,
30 rồi lẻ tẻ khách đến xem,
Vài chậu bông tan tác cánh nửa đêm,
Vương vãi rớt đầy trên nền gạch đỏ.
Không có em, mai vàng không buồn nở..!
Sắc hồng đào đã phai nhạt hơn xưa,
Báo sáng nay đăng cáo phó tiễn đưa,
Cụ Đồ viết đối xuân nay đã mất !!!
Hàng Bánh mứt còn buồn hơn nước mát..!!
Nhiều mặt hàng nhưng không khách đến mua,
Giấy màu loang nhăn nhúm bởi cơn mưa,
Như nét mặt chủ hàng buôn bán ế !!!
30 Tết, chưa bao giờ buồn thế..!!!
Không có em, anh biết sắm gì đây ?
Tiền trong tay không đủ trả nợ vay..!!
Quần áo cũ mặc hoài chưa thấy mới..!!!
Ai đón Tết dùm ta khi xuân tới..?
Gửi tặng người lời chúc tết năm xưa
Người vẫn xa Xuân vẫn đến hững hờ...
Em có biết nỗi buồn Ba mươi Tết..!!