Khi lá xanh kia đã thay màu vàng úa
Không còn những buổi nắng chiều đổ lửa
Như lúc quen em trong một phút tình cờ..!
Anh vẫn nghĩ có lẻ chỉ là mơ
Vì tình yêu trắng trong nào đâu có thật
Em vẹn nguyên một tâm hồn đẹp nhất
Cho anh một bến bờ của dấu ái bình yên..!!
Trái tim anh tưởng chừng sẽ lênh đênh
Như con thuyền giửa biển đời lạc lối
Linh hồn anh chập chùng muôn sóng gọi
Trở về với em khao khát một ngày mai..!
Dù số phận mình nếu rồi sẽ chia hai
Anh cũng yêu em..một mình em tha thiết
Dù biển cạn... cả địa cầu tan biến
Vẫn còn anh trong giấc mộng chờ em..!!
Một chút buồn, một chút nhớ chông chênh
Khi nhìn quanh, cả phố phường rộn rả
Chỉ có anh góc quán quen gục ngã
Trong nỗi cô đơn nơi tận đáy tâm hồn..!
Nơi giá lạnh em có khao khát nụ hôn
Của những tình nhân em, nơi tim yêu nhỏ bé
Anh chốn này mãi âm thầm lặng lẽ
Nhớ thật nhiều nhưng...không biết làm sao..!!
Một chút buồn, một chút nhớ xanh xao
Đễ mùa xuân thêm ít nhiều lãng mạn
Và ngày mai khi nhìn về dĩ vãng
"Một dòng thơ thương nhớ..gửi em nơi phương xa, mong em sẽ cảm nhận được..!"