Em....Anh không biết.... anh đang vui hay buồn khi em trở lại..!? Những ngày
tháng qua là những ngày buồn nhất trong anh, anh tự hỏi lòng mình không gặp em
nữa, anh sẽ phải làm gì để quên em, và làm gì để xoa dịu những giọt nước mắt
trong trái tim anh, đã nhiều đêm anh ngắm sao trên trời và tự hỏi mình " tôi
phải làm sao và làm sao để quên đi cuộc tình đau thương này". Nhiều lúc cố quên
nhưng càng muốn quên anh lại nhớ em nhiều hơn, mỗi ngày anh vào yahoo để trông
chờ tin nhắn của em, hy vọng sẽ gặp được một message nào đó do em để lại,
nhưng thời gian ngồi đợi mỗi ngày mỗi thêm vô nghĩa, em mãi biền biệt nơi
đâu??? không một lời nhắn. Rồi những ngày như thế vẫn trôi qua, anh bắt đầu mệt
mỏi và buồn thật nhiều, nhưng em vẫn không hiểu và một ngày, anh tình cờ nhận
được tin nhắn của em, em vô tình van xin anh xóa đi cái blog anh và em cùng làm
chung. Anh rất buồn nhưng cũng đành phải xóa và ngậm ngùi ra đi, và từ đó anh tự
hiểu rằng trong trái tim em sẽ không bao giờ có hình bóng anh hiện thân ở nơi
ấy. Anh bắt đầu tập quên vùi thời gian vào trong công việc không nghĩ gì về tình
cảm cá nhân nữa, nhiều khi anh chợt nhìn thấy hình em, có nhớ anh chỉ ngồi làm
những bài thơ vu vơ để xoa dịu trái tim mình. Anh bắt đầu tạo cho mình có một
trái tim lạnh giá không muốn quen ai dù chung quanh anh có những cô gái nhan
sắc, có địa vị, có bằng cấp trong xã hội do bạn bè giới thiệu. Có lẽ anh đang sợ
và đang cố gắng quên đi những tổn thương anh đang có cũng như không muốn những
thương tâm nào sẽ đến với trái tim anh một lần nữa. Bây giờ em lại đến với anh
một lần nữa...anh phải làm sao đây, tuy rằng anh rất cảm động bài hát you tube
của em, nhưng anh vẫn không biết anh phải làm gì đây....!???
Đành thôi
một kiếp dở dang
Em sầu anh khổ phũ phàng mà thôi
Em ơi đại cuộc định
rồi
Làm sao có thể giản hồi hả em???
Khi xưa tình ấy anh dành
Ngại ngùng không dám cho em biết lòng
Nhưng anh mãi đợi hoài trông
Mong em sẽ hiểu nỗi lòng của anh
Thế rồi tựa gió qua mành
Em vô
tình lắm để anh lệ tràn
Đêm về lòng dạ xốn xang
Ôm sầu chất ngất ngỡ
ngàng duyên thơ
Thì anh mới biết mình khờ
Vớt trăng đáy nước mộng mơ
xa vời
Lòng anh hụt hẫng chơi vơi
Dặn lòng anh phải xa rời mộng xanh
Ép lòng anh phải quên em
Xóa đi một mối tình dành bấy lâu
Mà
nghe trăm vạn nỗi sầu
Con tim buốt giá nhói đau lòng mình
Khung trời
sụp đổ điêu linh
Xót thương cho một mối tình trái ngang
Khi xưa không
thể quên người
Em đành vùi xóa mối tình anh trao
Em chôn mộng
ước tình anh
Lấp sâu huyệt lãnh nụ cười trên môi
Giờ thì vỡ mộng lứa đôi
Còn chi em hỡi tình anh đã tàn
Gió vờn buốt lạnh tiêu đìu
Đưa anh về bến quạnh hiu xa vời
Giả từ dĩ vãng thương ơi
Từ nay thôi
nhé anh rời bến mơ ......
Lê Anh Dũng