Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Tình...Thơ và Em...!


Tình...Thơ và Em...!
12:18     1 thg 6 /2012Công khai    1146 Lượt xem




Tôi cũng biết...tình yêu là thế đó..!
Có âu lo...mới có những đợi mong..!!
Mới suy tư...và suy nghĩ viễn vong..!
Và vui nhộn...khi mặt nhìn đối mặt..!!

Tình yêu đến...đem nhiều điều bí mật..!
Trời giăng mây...cũng thành nắng ban mai..!!
Gió vi vu...lay nhẹ mái tóc dài..!
Bao sầu muộn...cuốn theo làn gió thoảng..!!


Yêu là thế...bao phút giây lãng mạn..!
Đổi nhiệm màu...bao dĩ vãng đau thương..!!
Biến chông gai...thành thảm đỏ trên đường..!
Gót chân bước...nhịp nhàng và thanh thản..!!

Mảnh trời xanh...hoa cỏ càng thêm rạn..!
Một nửa "người"...liền gắn với nửa "tôi"..!!
Lòng lân lân...miệng luôn nở nụ cười..!
Tôi được yêu...và tôi yêu người thế..!!

Sống trên đời...dù giàu sang có kể..!
Không tình yêu...là vô vị đơn côi..!!
Thiếu niềm tin...và chia xẻ ngọt bùi..!
Thiếu tất cả...còn gì là nghĩa sống..!!

Yêu là thế...là cho nhiều hy vọng..!
Biết hiểu nhau...cùng thông cảm đậm sâu..!!
Phép tình yêu...là liều thuốc nhiệm màu..!
Làm tan biến...bao nổi đau trầm lặng..!!

Nhưng tình yêu...cũng là muôn cay đắng..!
Bao giọt buồn...lệ lắng đọng bờ mi..!!
Làm hoen mờ...lối nhỏ bước chân đi..!
Và nghiệt ngã...cỏi lòng vì đau xót..!!
 

Người là ai...mà qua lời mật ngọt..?
Giởn đùa vui...chẳng nghĩ đến ngày mai..!!
Xoá niềm tin...thành khoắc khoải đêm ngày..!
Toàn cảnh vật...là đêm dài vô tận..!!

Yêu làm chi...để đem lòng ân hận..!
Thương một người...rồi đen phận hồng nhan..!!
Hay bỏ rơi...ý dũng chí trai hùng..!
Làm tan vở...cỏi niềm riêng hạnh phúc..!!

Yêu là thế...cũng là bao khổ cực..!
Cả một trời...xanh biếc trổ màu tan..!!
Gió hạ qua...thành bảo tuyết ngập tràn..!
Mưa tí tách...lại là giàn biển lửa..!!

Yêu là thế...tại sao ta yêu nữa..?
Thất vọng này...tim rứa giọt sầu bi..!!
Vội lần sau...dù may mắn được gì..?
Nhưng ta muốn...tìm cho ta một nửa..!!

Cuộc đời rỏ...sanh ra nào chọn lựa..!
Với niềm tin...là điểm tựa vào thân..!!
Đem tình thương...vun cuộc sống tinh thần..!
Sống không thẹn...và thêm phần ý nghĩa..!!

Ôi đời người...với bao điều thấm thía...!!!
 

Tình yêu là một thứ gì đó thuần khiết, dễ làm êm lòng và hạnh phúc, khi rơi vào vòng xoay của nó, và cũng có thể làm cho con người đau khổ xót xa với một thời gian khá dài...để mong quên được nó. Dường như, một tình yêu chung thủy, nhiều hạnh phúc không phải ai cũng có thể sở hữu được bền lâu. Và một khi...niềm day dứt vẫn còn vất vưởng, luôn làm cho người ta ao ước... "Ước mơ một tình yêu tuyệt vời trong đời" là một bài hát tình ca muôn thuở mang nỗi niềm hoài vọng...!
Tình yêu....khi bước đến, ai cũng đều có một con đường riêng cho mình nhưng có ai biết được rằng con đường ấy dài hay ngắn, tốt đẹp hay chỉ là những mảng sáng tối mập mờ. Chỉ biết rằng mỗi bước chân ta đi qua là một ký ức, là một khoảng thời gian in dấu trong đời…
Có người đã nói rằng... "Nếu ai đó đã từng trải qua mọi cung bậc của cảm xúc thì người đó sẽ cảm nhận mọi sự vật theo cách nhìn của riêng họ mà chỉ họ mới hiểu mình là ai và đang làm gì". Đôi khi cuộc sống là vậy, chỉ khi một chuyện gì đó xảy đến...người ta mới ngồi xuống và dành cho mình những khoảng trống riêng để tìm lại với chính mình, tìm lại ý nghĩa cho những gì đã trải qua...suốt chặng đường đã đi, tìm lại một dấu chân nào đó đã đi qua, để rồi có thể làm gì cho quá khứ hay chỉ có thể coi nó là một hoài niệm, một hoài niệm mà đến giờ vẫn chưa có kết thúc lửng lơ như dấu ba chấm trong một đoạn văn...”.
 

Trong cuộc đời vô thường này, tạo hóa đã run rủi cho anh được gặp em, nhờ em anh đã biết ước mơ, biết sống để vượt qua sự tầm thường. Nhưng có lẽ cuộc đời chưa như ý muốn, đôi ta vẫn còn mãi xa...bên hai bờ biển nhớ.
Anh biết, mùa hè rồi cũng sẽ trở lại với mùa đông, mọi giấc mơ rồi cũng vùi trong tuyết trắng, tình yêu đẹp rồi cũng sẽ như lá vàng rơi rụng trong mùa thu. Vì hai đứa còn xa nhau, anh chưa có thể bên em sống một cuộc đời bình dị, tận hưởng những hạnh phúc mà mọi người hằng mơ ước, dù đó là nguyện vọng của đôi ta. Anh biết em đang lo vì xa anh, lo anh sẽ cô đơn, khổ đau và vất vả trên con đường anh đi. Nhưng em ơi, nếu tình yêu và khó khăn trước mắt không vượt qua, anh có xứng đáng được sinh ra trên đời không...?Có xứng đáng được em yêu và trao hy vọng không...?
 

Chiều về...anh thường lái xe ngang biển, ngắm những giọt nắng hoàng hôn, anh lại nhớ về em, nhớ nụ cười hồn nhiên đáng yêu của em, nhớ những dòng tình thơ đầy kỷ niệm của đôi ta. Ước gì cuộc sống con người có thể dễ dàng và tốt đẹp hơn để anh có thể được bên em, cùng đi ngao du thiên hạ, chỉ cho em thấy những nơi anh đã đi qua, những cảm xúc anh đã từng có, những giọt nước mắt vì không biết chia sẻ cùng ai...
Phương xa đó, em chắc vẫn đang sống một cuộc sống bình thường bằng một trái tim chân tình dịu dàng mà có lẽ sẽ không ai nhận ra được. Và anh biết em vẫn chờ anh, vẫn hy vọng vào một điều kỳ diệu, nhưng chắc trái tim em giờ đây cũng đang lạnh như anh vậy, cũng đóng băng vì những ngày tháng không có người mình yêu. Nghĩ đến điều đó anh chỉ muốn có cánh bay...bay về phương ấy, để cùng em đi đến những thảo nguyên xanh...yên bình vui chơi cùng muông thú, xa rời cái thế tục ồn ào thiếu tình người và bon chen. Anh sẽ cùng em trò chuyện, ngâm thơ dưới ánh trăng đêm, dưới nắng sớm, trên thảm cỏ non, anh và em sẽ tựa đầu vào nhau ngủ một giấc thật dịu êm bên nắng vàng hoàng hôn ấm áp...!!
 

Tôi lại viết tên em...lên trang giấy..!
Nắn nót thêm...cho nổi nhớ đong đầy..!!
Mắt môi nào...cứ quyện mãi quanh đây..!
Quên tất cả...chỉ còn em để nhớ..!!
Viết cho em...bằng con tim và nhịp thở..!
Gởi đến em...trong khắc khoải đợi chờ..!!
Nếu có lần...em ngoảnh mặt làm ngơ..!
Đời vô nghĩa...buồn lê thê bất tận..!!
Tuy nói thế...biết rằng em sẽ nhận..!
Vòng tay tôi...mở rộng để một lần..!!
Đón chờ em...đầu tựa gác vai tôi..!
Dìu em bước...trong vườn tình muôn lối..!!

Lê Anh Dũng usa 31/05/2012

3 nhận xét: