Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

Goodbye My Blog..!


Goodbye My Blog..!
02:05 19 thg 3 2012  Công khai   325 Lượt xem

It so sad, I have to say goodbye to this blog. I thought, I will stay here to know a lot of friends, and I would like to share and to tell all my stories like my diary, but I do not know why these administration can not make their own web which can be present by Vietnamese. Why they have to use Korea web to present the yahoo..?. Where is my Vietnam...?..I have been live in US for more than 20 years, I always looking back to Vietnam because it's my dream, but now I am so sad because Vietnam can not stay by their own..! even the small website that make everybody come together...they could not keep.
 

Trong cuộc đời tôi, nếu có ai hỏi: "ai và điều gì bạn cho là thiêng liêng nhất và bạn yêu quý nhất." Tôi sẽ trả lời: "đó là Mẹ tôi và Quê Hương tôi"...Tôi đã lớn lên trong vòng tay yêu thương của Mẹ và giữa đất trời Quê Hương. Giờ đây chấp nhận thân phận kẻ xa xứ nhưng không lúc nào tôi không nhớ Quê Hương. Tôi may mắn đã có Mẹ bên cạnh. Đối với tôi đó là niềm hạnh phúc không điều gì so sánh được. Nhưng Quê Hương vẫn vời vợi xa và dường như mỗi ngày mỗi xa hơn.
Đà Lạt là nơi tôi sinh ra..Mỹ Tho là quê ngoại, nơi tôi sống những năm mới ra đời đến lúc gia đình tôi dọn lên Sài Gòn. Quê hương còn đọng mãi trong tôi nhiều kỷ niệm khó phai mờ, nơi tôi đã sống những năm khổ cực cũng như bao người Việt Nam khác. Nhưng may mắn thay..tôi đã có một người Mẹ tuyệt vời, những thầy cô tận tâm nhiệt tình, những bạn bè hết sức chân thành đã giúp đỡ tôi rất nhiều qua những năm gian khó.
Rồi một sớm mùa thu..tôi cùng gia đình rời xa quê hương bỏ lại sau lưng tất cả những niềm vui nỗi buồn những khát khao những đắng cay những nhục nhằn nghiệt ngã. Sang định cư ở một xứ sở luôn được xem là hùng mạnh và tự do nhất thế giới. Chị, tôi và em gái cố gắng học hành để vươn lên với xã hội mới, còn Mẹ tôi đi làm cả ngày lẫn đêm để nuôi cho chúng tôi học hành nên người...Mẹ tôi thường khuyên nhủ rằng "Chúng ta là người Việt Nam các con phải cố gắng học hành..phải vươn lên và đừng làm gì gây tiếng xấu cho người Việt Nam nước ta" lời Mẹ dặn dò, tôi vẫn ghi nhớ mãi cho đến ngày hôm nay. Thế nhưng thực sự trong thâm tâm tôi không có gì là sung sướng bằng niềm sung sướng nhất là lúc nào tôi cũng có Mẹ, chị, và em bên cạnh. Sống ở xứ người thật nhiều xa lạ khi bắt đầu từ tiếng nói đến cách sống. Dù rằng tất cả rồi cũng đã quen nhưng trong tôi vẫn cứ thấy lạ lẫm. Dường như là một sự mặc cảm sống ở xứ người. Những hình ảnh Mẹ hiền cùng Quê Hương chưa bao giờ thôi ngự trị trong trái tim tôi...Tôi yêu quê hương với những dòng sông hiền hòa, với biển xanh một màu yêu dấu... Tôi yêu quê hương với những con đường bé nhỏ dễ thương, mùa nắng mịt mù bụi bay, mùa mưa lầy lội bùn đất. Tôi yêu những cánh diều thơ đang chở đầy khát vọng. Tôi yêu những huyền thoại quê hương. Tôi yêu cây dầu đôi hàng trăm năm tuổi, tôi yêu cổ thành xưa nay tiêu điều hoang phế. Những nhà thờ những nhà chùa những mái đình gợi trong tôi những nỗi niềm khó tả. Tất cả, tất cả quyện vào trong tôi những niềm thương ray rứt và da diết không lúc nào nguôi...Tôi ao ước sao cho Quê Hương tôi cũng như nước Việt mến yêu một ngày mai giàu mạnh hùng cường hạnh phúc có được tự do dân chủ thực sự. Càng yêu Quê Hương tôi càng yêu hơn Mẹ tôi... Mẹ là hình ảnh đặc trưng của người phụ nữ Việt Nam, chịu thương chịu khó, thờ chồng lo cho con, nhịn nhục nhẫn nại.... Đó lại là những năm chúng tôi còn quá nhỏ chưa giúp gì được cho Mẹ. Sau khi rời xa quê nhà cùng với chúng tôi, bà lại tiếp tục khổ cực thức khuya dậy sớm lo lắng chăm sóc động viên chúng tôi phấn đấu vượt qua trở ngại khó khăn để đạt cho được những mục tiêu ước mơ của mình.
Chẳng có từ ngữ nào có thể diễn đạt hết những gì Mẹ đã làm cho chúng tôi. Cũng như chẳng có gì có thể so sánh với quê hương của tôi... Năm tháng sẽ qua đi, thời gian sẽ đổi thay nhiều, kể cả những điều ta suy nghĩ trăn trở băn khoăn và tâm niệm, nhưng tôi tin rằng tình yêu của tôi đối với Mẹ và Quê Hương sẽ không bao giờ thay đổi.
Dù sống ở xứ lạ quê người, ngoài giờ làm việc và chung vui với gia đình, tôi hay vào những trang web Việt để tìm hiểu thêm về Quê Hương của mình và mong được kết bạn với những người bạn trong nước để cùng chia sẻ buồn vui trong cuộc sống và mong được gặp những người bạn ấy khi có dịp nào đó tôi trở về thăm Quê Hương. Sau khi một thời gian làm blog ở đây (vn.360plus) tôi rất thích vì nơi đây, tôi đã quen biết được những người bạn thân thương cùng tình nghĩa dân tộc người Việt, nhưng hôm nay tôi cảm thấy có những nỗi buồn vu vơ và thất vọng vì cái blog có tên đầu là Việt Nam "VN.360plus" (tôi cảm tưởng như gần gũi với Quê Hương) sẽ biến mất và thay vào đó bằng một yahoo blog với đầy tiếng Korea...thật buồn.......

 Em mảnh mai..hình cong chữ "S"..!
Dáng thướt tha..chênh chếch biển đông..!!
Không son..má vẫn ửng hồng..!
Cao nguyên trù phú..ruộng đồng lúa xanh..!!

Ải Nam-Quan..phân ranh Trung-Quốc..!
Trường Sơn dài..xỏa tóc che lưng..!!
Cửu-Long..chín nhánh sông mừng..!
Giương vây uốn móng..đón bưng ngọc lành..!!

Trên Lạng-Sơn..trường thành vững chắc..!
Dưới Hà-Tiên..mưa rắc thái bình..!!
Đế đô..này chốn thần kinh..!
Sông Hương một nhánh..uốn mình nên thơ..!!

Đây Hà-Nội..cõi bờ văn hiến..!
Bốn ngàn năm..chinh chiến giữ nòi..!!
Thăng-Long..như một chiếc nôi..!
Vẫn chờ con cháu..bao đời về thăm..!!

Sông Bạch-Đằng..ngoại xâm chôn xác..!
Dòng Hác-Giang..man mát buồn thương..!!
Cổ-Loa đâu nữa..vấn vương..!
Nõ thần vang tiếng..con Rồng cháu Tiên..!!

Đồ-Bàn ơi..không duyên chẳng gặp..!
Ghé Quy-Nhơn..ghe cặp biển đông..!!
Tháp-Đôi..mòn mỏi đợi trông..!
Tàu về Phan-Thiết..thăm chồng Phan-Rang..!!

Xe đã tới..mời nàng ghé bước..!
Thăm Sài-Gòn..hòn ngọc Viễn-Đông..!!
Đôi ta..ý hợp tâm đồng..!
Anh trai Bình-Định..em dòng Bắc-Ninh..!!

Xây mộng ước duyên..mình đẹp lứa..!
Về Cần-Thơ..lúa vựa bán buôn..!!
Mong em giữ mãi..cội nguồn..!
Xứng danh gái Việt..dạy con giúp chồng..!!!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét