Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

Mẹ..Quê Hương và Nỗi Nhớ..!


Mẹ..Quê Hương và Nỗi Nhớ..!
11:52 20 thg 3/ 2012   Công khai      2079 Lượt xem

                      Trong cuộc đời tôi, nếu có ai hỏi: "ai và điều gì bạn cho là thiêng liêng nhất và bạn yêu quý nhất." Tôi sẽ trả lời: "đó là Mẹ tôi và Quê Hương tôi"...Tôi đã lớn lên trong vòng tay yêu thương của Mẹ và giữa đất trời Quê Hương. Giờ đây chấp nhận thân phận kẻ xa xứ nhưng không lúc nào tôi không nhớ Quê Hương. Tôi may mắn đã có Mẹ bên cạnh. Đối với tôi đó là niềm hạnh phúc không điều gì so sánh được. Nhưng Quê Hương vẫn vời vợi xa và dường như mỗi ngày mỗi xa hơn. 


         
         Đà Lạt là nơi tôi sinh ra..Mỹ Tho là quê ngoại, nơi tôi sống những năm mới ra đời đến lúc gia đình tôi dọn lên Sài Gòn. Quê hương còn đọng mãi trong tôi nhiều kỷ niệm khó phai mờ, nơi tôi đã sống những năm khổ cực cũng như bao người Việt Nam khác. Nhưng may mắn thay..tôi đã có một người Mẹ tuyệt vời, những thầy cô tận tâm nhiệt tình, những bạn bè hết sức chân thành đã giúp đỡ tôi rất nhiều qua những năm gian khó. 

       Rồi một sớm mùa thu..tôi cùng gia đình rời xa quê hương bỏ lại sau lưng tất cả những niềm vui nỗi buồn những khát khao....... Sang định cư ở một xứ sở luôn được xem là hùng mạnh và tự do nhất thế giới. Chị, tôi và em gái cố gắng học hành để vươn lên với xã hội mới, còn Mẹ tôi đi làm cả ngày lẫn đêm để nuôi cho chúng tôi học hành nên người...Mẹ tôi thường khuyên nhủ rằng "Chúng ta là người Việt Nam các con phải cố gắng học hành..phải vươn lên và đừng làm gì gây tiếng xấu cho người Việt Nam nước ta" lời Mẹ dặn dò, tôi vẫn ghi nhớ mãi cho đến ngày hôm nay. Thế nhưng thực sự trong thâm tâm tôi không có gì là sung sướng bằng niềm sung sướng nhất là lúc nào tôi cũng có Mẹ, chị, và em bên cạnh. Sống ở xứ người thật nhiều xa lạ khi bắt đầu từ tiếng nói đến cách sống. Dù rằng tất cả rồi cũng đã quen nhưng trong tôi vẫn cứ thấy lạ lẫm.
 image

                Dường như là một sự mặc cảm sống ở xứ người. Những hình ảnh Mẹ hiền cùng Quê Hương chưa bao giờ thôi ngự trị trong trái tim tôi...Tôi yêu quê hương với những dòng sông hiền hòa, với biển xanh một màu yêu dấu... Tôi yêu quê hương với những con đường bé nhỏ dễ thương, mùa nắng mịt mù bụi bay, mùa mưa lầy lội bùn đất. Tôi yêu những cánh diều thơ đang chở đầy khát vọng. Tôi yêu những huyền thoại quê hương. Tôi yêu cây dầu đôi hàng trăm năm tuổi, tôi yêu cổ thành xưa nay tiêu điều hoang phế. Những nhà thờ những nhà chùa những mái đình gợi trong tôi những nỗi niềm khó tả. Tất cả, tất cả quyện vào trong tôi những niềm thương ray rứt và da diết không lúc nào nguôi...Tôi ao ước sao cho Quê Hương tôi cũng như nước Việt mến yêu một ngày mai giàu mạnh hùng cường hạnh phúc có được tự do dân chủ thực sự. Càng yêu Quê Hương tôi càng yêu hơn Mẹ tôi... Mẹ là hình ảnh đặc trưng của người phụ nữ Việt Nam, chịu thương chịu khó, thờ chồng lo cho con, nhịn nhục nhẫn nại.... Đó lại là những năm chúng tôi còn quá nhỏ chưa giúp gì được cho Mẹ. Sau khi rời xa quê nhà cùng với chúng tôi, bà lại tiếp tục khổ cực thức khuya dậy sớm lo lắng chăm sóc động viên chúng tôi phấn đấu vượt qua trở ngại khó khăn để đạt cho được những mục tiêu ước mơ của mình. 
       
Chẳng có từ ngữ nào có thể diễn đạt hết những gì Mẹ đã làm cho chúng tôi. Cũng như chẳng có gì có thể so sánh với quê hương của tôi... Năm tháng sẽ qua đi, thời gian sẽ đổi thay nhiều, kể cả những điều ta suy nghĩ trăn trở băn khoăn và tâm niệm, nhưng tôi tin rằng tình yêu của tôi đối với Mẹ và Quê Hương sẽ không bao giờ thay đổi.



 

             
Dù sống ở xứ lạ quê người, ngoài giờ làm việc và chung vui với gia đình, tôi hay vào những trang web Việt để tìm hiểu thêm về Quê Hương của mình và mong được kết bạn với những người bạn trong nước để cùng chia sẻ buồn vui trong cuộc sống và mong được gặp những người bạn ấy khi có dịp nào đó tôi trở về thăm Quê Hương. Sau khi một thời gian làm blog ở đây (vn.360plus) tôi rất thích vì nơi đây, tôi đã quen biết được những người bạn thân thương cùng tình nghĩa dân tộc người Việt.....

 


Gửi không gian...chút tình tôi đó..! 

Chút ngậm ngùi..tim nhỏ đơn côi..!! 
Đà Lạt..yêu dấu xa xôi..! 
Cao Nguyên điệu lý bồi hồi..chợt nghe..!! 


Nơi đây..vẫn bốn mùa vắng vẻ..! 
Đời xa quê..buồn tẻ..lê thê..!! 
Sống cuồng..qua vội..cơn mê..! 
Một ngày ký ức..quay về đâu đây..?! 


Ôi huyền diệu..từng dòng thơ viết..! 
Cả khung trời..bừng dậy xôn xao..!! 
Một đêm trên biển..hôm nao..! 
Mưa giăng bàng bạc..rơi vào mênh mông..!! 


Quê tôi..đón âm vang ngọn sóng..! 
Bờ cát dài..lóng lánh thủy tinh..!! 
Mặt trời..rực ánh bình minh..! 
Hải âu vờn nước..buông mình hoàng hôn..!! Mãn nhãn ngắm nhan sắc Việt dịu dàng trong tà áo dài 



Quê tôi..có che nghiêng vành nón..! 
Em tóc thề..mắt trốn ngây thơ..!! 
Khói lam..lãng đãng dệt tơ..! 
Hoài Lang Dạ Cổ..phím so cống xề..!! 


Trong phút chốc..tan đi hoang phế..! 
Gửi tâm tư..xin kể nổi niềm..!! 
Gửi theo..biền biệt cánh chim..! 
Gửi ai tâm sự..cùng tìm dư âm..!! 


Là Mẹ..hát ru hời êm ấm..! 
Là tuổi..hoa phượng thắm sân trường..!! 
Là chia ly..khóc vấn vương..! 
Là khắc khoải..trời Việt Nam xa vắng..!! 


Thung lũng buồn..chiều vàng sợi nắng..! 
Ghềnh đá gào..bọt trắng vỡ tung..!! 
Dẫu cho..cách biệt nghìn trùng..! 
Quê hương hoài niệm..khôn cùng nhớ mong..!!


Quê hương hỡi...!Vẫn trong lòng vĩnh viễn..! 
Ôi đậm đà..hai tiếng nói thân yêu..!! 
Sống xa quê..tôi vẫn nhớ nhung nhiều..! 
Về chốn ấy..dạ hắt hiu nỗi nhớ..!! 


Ở xứ người..tôi vẫn hoài bỡ ngỡ..! 
Để rồi khi trăn trở..những đêm trường..!! 
Ngấn lệ nhòa..cho cuộc sống tha hương..! 
Khi âm hưởng..còn vương trong tấc dạ..!! 


Dù sương khuya..quyện tâm hồn băng giá..! 
Nhưng trong tôi..như có cả nguồn sinh..!! 
Đang thắp lên..một âm điệu trữ tình..! 
Như nảy lộc..triển sinh từ muôn thuở..!! 


Quê hương ơi..!tôi ôm hoài luyến nhớ..! 
Hòa tim lòng..từng hơi thở chờ mong..!! 
Ngày trở lại..thăm đó những cánh đồng..! 
Và được ngắm..con đò trên sông Hậu..!! 


Những ước mơ..trong tôi hoài nung nấu..! 
Xin một lần..đặt dấu gót chân tôi..!! 
Vào Đất Mẹ..cho vơi nỗi bồi hồi..! 
Và tìm lại..cội nguồn tôi xa cách..!! 


Quê Hương ơi..!xin một lời nhắn mách..! 
Xin hãy làm..mạch dấu của lối về..!! 
Dù băng ngàn..vượt suối giữa sơn khê..! 
Tôi vẫn ước..một ngày về cho thỏa chí..!! 


Bao năm trời..xác thân này dạn dĩ..! 
Nhưng tình quê..vẫn âm ỉ trong tim..!! 
Quê hương hỡi..tôi vẫn nặng nỗi niềm..! 
Chút gì đó..trong tim về chốn ấy..!! 


Thời gian trôi chảy... 
Theo nhịp thoi đưa... 
Quê hương chốn ấy... 
Nhớ biết sao vừa...!!!  



Quê hương ơi..!Đất Mẹ yêu chan chứa..! 
Xin đợi chờ..tôi hứa sẽ về thăm..!! 
Quê cha hỡi..xứ người lòng lạnh căm..! 
Xin đón nhận..dù bao năm xa vắng....!!!

Lê Anh Dũng USA 20/03/2012



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét